Pháp từ Thầy Tuệ Sỹ gởi GĐPTVN trong Lễ Hiệp Kỵ Ân Sư năm 2022

Dù trong tư cách cá nhân hay trong cương vị của người được Phú chúc nhận lãnh sứ mệnh mới, trước sau như một, vẫn xác định GĐPTVN là người con trung kiên của GHPGVNTN…

Kinh Ca-chiên-diên (Kinh Chánh Kiến)

‘Chánh kiến’, ‘Chân đế’, ‘Tục đế’… là các thuật ngữ Phật giáo mà người học Phật cần phải thấu hiểu và phải phân biệt thật rõ ràng nếu như muốn thâm nhập được giáo lý thâm diệu của đạo Phật. Trong kinh này Đức Phật thuyết giảng cho Kaccāyanagotta hiểu được thế nào là chánh kiến…

Phật thuyết Kinh Vu Lan Bồn (Việt dịch: HT. Trí Tịnh)

Phật thuyết Vu Lan Bồn kinh – Hán dịch: Tam Tạng Pháp Sư Trúc Pháp Hộ đời Tây Tấn. Việt dịch: Hòa Thượng Thích Trí Tịnh…

Giáo dục hiếu thảo với Mẹ Cha (Kinh Nuôi Dưỡng Mẹ) – Nguyên Siêu

Giáo dục hiếu thảo là con đường giáo dục con người, vì hiếu thảo là một cái Đạo. Cái đạo làm người. Cái đạo nuôi dưỡng dòng máu tổ tông; truyền thừa giòng giống con cháu. Cái đạo đích thực của nền văn hóa nhân bản…

Công trình phiên dịch Đại Tạng Kinh Việt Nam – Trí Siêu & Tuệ Sỹ

Đại Tạng Kinh Việt Nam là một tập hợp các bản dịch Việt, Đại tạng kinh Phật giáo từ truyền bản tiếng Trung Quốc, có tham cứu các truyền bản tiếng Phạn, Pali và Tây Tạng. Do đó, nó bao gồm toàn bộ các kinh điển Phật giáo đã được dịch ra tiếng Việt đã và đang lưu hành từ trước tới nay.

Giáo giới: Các yếu tính để phát triển tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam – HT. Thích Thái Hòa

Mỗi Huynh Trưởng không lấy quan điểm của cá nhân mà phủ lên tổ chức. Đừng nhân danh bảo vệ tổ chức mà thực chất là đang bảo vệ cho chính cá nhân mình. Đừng hô hào giữ gìn lý tưởng, tùy duyên bất biến mà thực chất là sợ hãi, cầu an…

Đại Tạng Kinh Nhập Môn – Phần 3: Kinh điển Nhật Bổn

Kể từ Thời đại Minh Trị, Nhật Bổn chịu nhiều ảnh hưởng của các học giả Tây phương, đồng thời họ cũng gia công nghiên cứu những kinh điển chính gốc. Những kinh sách nguyên bản bằng tiếng Pa-li văn và Phạn văn đã được dịch sang Nhật văn và phổ biến trong quảng đại quần chúng…

Đại Tạng Kinh Nhập Môn – Phần 2: Kinh điển Trung Hoa

Đặc điểm của Phật giáo Trung Hoa là vai trò quan trọng của việc phiên dịch kinh sách; nhiều vị Tăng sĩ nổi tiếng kiêm dịch giả như Cưu Ma La Thập (Kumarajiva), Chân Đế (Paramartha), Bất Không (Amoghavajra), Huyền Trang, v.v…, đã xuất hiện. Vì quý Ngài tinh thông tất cả ba ngành kinh, luật và luận của Đại Tạng Kinh nên được tôn xưng là “Tam Tạng Pháp Sư”…

Đại Tạng Kinh Nhập Môn – Phần 1: Kinh điển Ấn Độ

Thượng Tọa Bộ được truyền bá sang Tích Lan, Miến Điện, Thái Lan và những xứ khác trong vùng Đông Nam Á. Bộ kinh này được gọi là “Pa-li Văn Đại Tạng Kinh” gồm ba phần Kinh, Luật và Luận. Tạng kinh tiếng Pa-li này đã được các học giả Tây phương chú ý tới, khi họ bắt đầu nghiên cứu về Phật giáo…

Đại Tạng Kinh Nhập Môn: Nguồn gốc Đại Tạng Kinh

Lúc đầu, kinh điển Phật giáo gồm hai bộ chính là “Kinh” và “Luật”. “Kinh” ghi lại giáo lý của Đức Phật, “Luật” là những giới luật mà Đức Phật đã chế định cho hàng Tăng nhân tu hành tại các tự viện. Về sau này có thêm những lời chú giải về kinh và luật đó, và được gọi chung là “Luận”. Kết quả là có 3 bộ sách gồm Kinh, Luật và Luận, tức là “Tam Tạng” (Tripitaka).

Kinh Ngũ Bách Danh Quán Thế Âm Bồ Tát (Tỳ-kheo Thích Như Điển chứng nghĩa Việt dịch)

Kinh Ngũ Bách Danh Quán Thế Âm Bồ Tát là kinh của các vị Tổ Sư Việt Nam soạn ra chứ không phải của Trung Hoa hay Nhật Bản, lại càng không thuộc Đại Chánh Tân Tu Đại Tạng Kinh; tuy vẫn được viết bằng chữ Hán…